Friday, 13 - 06 - 2025 21:14:44
Truyện cổ tích "Cây sáo phép thuật"

Có một chàng chăn bò kia tuy nghèo mà hạnh phúc. Bởi vì, hơn bất cứ điều gì trên đời, chàng thích chăn bò và thổi sáo. Chàng thổi sáo vui vẻ đến mức lũ bò quên cả nhai cỏ mà bắt đầu nhảy múa. Bầu trời và chim chóc cũng cùng nhảy múa với chúng. Chàng ta thổi sáo thiện nghệ đến vậy!

 

 

Ảnh được scan từ cuốn “5 câu truyện cổ tích dành cho các bé”. Tác giả: Sergey Ivanovich Korepanov. Nhà xuất bản: Tổ chức phi lợi nhuận “Ban biên tập báo “Doanh nghiệp và ngân hàng”, Matx-cơ-va, Liên bang Nga, năm 2014.

 

Một ngày kia có một ông lão đi qua. Chàng chăn bò đãi người khách bộ hành món sữa thơm ngon và bánh mì giòn rụm. Để xua tan nỗi buồn và sự mệt mỏi của ông lão, chàng lấy sáo ra thổi. Ông lão cũng không thể ngồi yên, liền bắt đầu nhảy nhót.

 

Khi chàng chơi xong, ông lão mới nói: “Con biết không, con trai à, con có một cây sáo có phép thuật đấy, bất cứ khi nào con thổi nó, nó sẽ đáp ứng mọi mong muốn của con. Chỉ cần con xoay đầu kia ống sáo lại và thổi”. Nói rồi ông lão biến mất.

 

- Đúng là một ông lão kỳ lạ, - chàng chăn bò ngạc nhiên. – Nhưng biết đâu cây sáo thật sự có phép màu! Mình phải thử mới được.

 

Chàng xoay đầu cây sáo và nói: “Này, sáo à! Tôi muốn có một cây kẹo đường hình con gà trống!”

 

Chàng thổi sáo và trong tích tắc đã thấy mình ở ngoài chợ. Chàng ta mua một cây kẹo đường hình con gà trống. Rồi dạo quanh chợ, mút kẹo và nhìn chăm chú những món hàng xuất xứ từ nước ngoài. Thấy người lái buôn bán những đôi ủng bằng da, chàng ta liền nghĩ: “Thật tuyệt nếu mình có đôi ủng này, đôi giày của mình đã sờn hết cả rồi”.

 

Chàng muốn đi thử ủng, nhưng người lái buôn nói: “Đôi ủng này không dành cho mày, mà là dành cho các bậc vương giả trong cung điện”.

 

Chàng chăn bò liền rút cây sáo ra, quay đầu bên kia và nói: “Này sáo à! Tôi không muốn làm dân thường nữa, tôi muốn làm quốc vương!” Chàng thổi sáo - một chiếc áo khoác bằng vàng liền hiện ra trên vai, và đôi giày bằng da dưới chân. Xung quanh đầy quân lính và kẻ hầu người hạ.

 

Chàng chăn bò bắt đầu sống một cuộc sống của quốc vương: yến tiệc và những cuộc săn bắn ngày nọ qua ngày kia.

 

Và chuỗi ngày giống hệt nhau cứ lặp đi lặp lại. Người chăn bò đã đổ bệnh vì sự buồn chán của chính cái gọi là hoàng gia vĩ đại này. Các thầy thuốc từ khắp nơi trên thế giới đã đến để khám cho anh ta. Họ xem bệnh, thăm khám, nhưng không thể tìm ra nguyên nhân vì sao nhà vua bị ốm. Bệnh tình chàng chăn bò-nhà vua đã trở nặng, anh ta đang trong cơn nguy kịch thì chợt nhớ đến cây sáo của mình.

 

“Nào, - anh ta nghĩ, - ta sẽ thử nó. Biết đâu bỗng dưng nó sẽ chữa khỏi bệnh cho mình thì sao”. Nhưng cho dù nhà vua có cố gắng thế nào, cho dù anh ta có thổi sáo như thế nào đi nữa - tất cả đều vô ích.

 

Sau đó, anh ta ra lệnh cho lính hầu đi tìm ông lão, người đã nói với anh ta về sự kỳ diệu của cây sáo. Họ đã tìm thấy ông lão và đưa vào cung điện.

 

- Nói đi, ông lão, tại sao cây sáo lại mất đi phép thuật, nó không nghe lời tôi nữa? – Chàng chăn bò-nhà vua hỏi ông lão.

 

- Thưa, bao lâu rồi ngài chưa thổi sáo? - Ông lão hỏi.

 

- Làm sao mà ta – một quốc vương lại đi thổi sáo của người chăn bò được cơ chứ? Đó là việc của những tên hề. Còn việc của ta - là ban hành các mệnh lệnh và chiếu chỉ.

 

- Cây sáo của ngài có phép thuật vì ngài đã chơi nó rất hay, - ông lão trả lời nhà vua. – Ngài hãy cố gắng thổi dù chỉ một bài hát thật vui ạ.

 

Ông lão nói rồi biến mất.

 

Không thể làm gì khác. Nhà vua-chàng chăn bò nhấc cây sáo, đưa lên môi, nhưng cây sáo không phát ra tiếng. Chỉ có tiếng khò khè và rít lên, như thể bị tắc. Người chăn bò gồng mình lên, dùng tất cả sức mạnh để thổi sáo, và lạ thay - các căn phòng hoàng gia, quân lính, người hầu, đôi ủng da, vương miện hoàng đế ... tất thảy đều vỡ vụn.

 

Chàng chăn bò lại thấy mình trên cánh đồng rộng, dưới ánh mặt trời quang đãng, và bắt đầu thổi sáo. Mọi thứ xung quanh lại bắt đầu nhảy múa: mặt trời và bầu trời, những con bò trên đồng cỏ, cả những cọng cỏ khô trên bãi cỏ.

 

Người ta kể rằng cho đến tận bây giờ người chăn bò vẫn ở đó thổi sáo, mang lại niềm vui cho tất cả mọi người.

 

Tác giả: Sergey Ivanovich Korepanov

Nguồn: Cuốn “5 câu truyện cổ tích dành cho các bé”. Nhà xuất bản: Tổ chức phi lợi nhuận “Ban biên tập báo “Doanh nghiệp và ngân hàng”, Liên bang Nga, thành phố Matx-cơ-va, đường Sushchovskiy Val, 49. 


Bình luận:

Gửi chia sẻ của bạn:

Họ tên:
Email:
Nội dung:

(*)
Tin liên quan

Những xu hướng toàn cầu của giáo dục Nga – năm 2024

Các chuyên gia, các nhà đổi mới sáng tạo và sinh viên theo học trực tuyến của Nga đã đánh giá sự phù hợp của những xu hướng toàn cầu đối với nền giáo dục quốc gia trong năm 2024.   Xem chi tiết

Tại sao lại có sóng biển?

Tôi đã nghe câu chuyện này từ một thủy thủ già. Ông ta lại nghe từ chính người bà đáng kính của mình khi vẫn còn là một đứa trẻ.... Xem chi tiết

Truyện cổ tích "Cầu vồng"

Mẹ Mặt trời có một cô con gái xinh đẹp, khuôn mặt bầu bĩnh, tên là Cầu vồng. Nàng thừa hưởng từ mẹ tất cả những gì tốt đẹp nhất: cả sắc đẹp, và trái tim nhân hậu.   Xem chi tiết

Truyện cổ tích: "Từ nào của tất cả mọi người, nhưng không của riêng ai?"

Số phận của các từ thường khác nhau. Một số từ này không bao giờ tách khỏi ngôn ngữ, trong khi các từ khác hiếm khi được nhớ đến. Nhưng thời gian trôi qua, những từ đó lại được tìm thấy... Xem chi tiết

Lễ hội Ivan Kupala - Lịch sử và truyền thống

Lễ hội Ivan Kupala (hay còn gọi là ngày Ivanov) là một trong những ngày lễ truyền thống nổi tiếng của người Đông Slavo. Lễ hội này được tổ chức rộng rãi tại Nga, Ucraina, và Belarus vào ngày 7 tháng 7 hàng năm. Xem chi tiết

Kỷ niệm 200 năm ngày sinh của Fyodor Mikhailovich Dostoevsky

В этот день 200 лет назад в Москве родился величайший гений русской и мировой литературы Федор Михайлович Достоевский.   Xem chi tiết

Hình ảnh - Sự kiện
khu vui chơi trẻ em hà nội | Nội thất đẹp | thuê áo dài